Văn Hóa Dịch Chuyển – Khi giá trị cũ chưa mất, mà cái mới đã đến

Xưởng
Thứ Sáu, 09/05/2025

(Văn Hóa Ẩn & Hiện - Những lớp sóng vô hình tạo nên thế giới hữu hình - Bài 6)

Khi ta nghĩ về văn hóa, thường hay hình dung đến những thứ "đã định hình" – như một bộ trang phục truyền thống, một lễ nghi cổ xưa, hay một cung cách ứng xử cố định theo thời gian. Nhưng văn hóa thật ra không đứng yên. Nó luôn dịch chuyển, luôn tiếp nhận, va chạm, lắng đọng và chọn lọc.

Văn Hóa Dịch Chuyển – Khi giá trị cũ chưa mất, mà cái mới đã đến

Ngày nay, những nét văn hóa từng được xem là nền tảng – như sự tôn trọng người lớn, lối sống tập thể, hay sự khiêm nhường trong giao tiếp – đang dần dịch chuyển dưới sức ép của cá nhân hóa, công nghệ hóa, và toàn cầu hóa. Nhưng điều đáng nói hơn là: chúng không biến mất. Chúng chỉ trở thành một lớp nền, nhường chỗ cho những biểu hiện mới, có khi đối nghịch, có khi dung hợp.

Ta thấy một người trẻ lễ phép theo cách...rất tự nhiên chứ không khuôn phép. Một người cao tuổi lại dễ tính, cởi mở với cái mới. Một gia đình Việt Nam dùng tiếng Anh để gọi món ăn, rồi vẫn thắp nhang bàn thờ tổ tiên mỗi mùng một. Đó là lúc văn hóa chuyển động – âm thầm nhưng sâu sắc.

Câu hỏi đặt ra:
Trong sự chuyển động ấy, điều gì nên giữ, điều gì nên thay? Và ai có quyền định nghĩa lại văn hóa hôm nay?

Không dễ để trả lời. Bởi vì nếu ta cứng nhắc, ta có thể bảo tồn cái cũ nhưng đánh mất khả năng sống chung với cái mới. Còn nếu ta vội vàng phá bỏ, thì có thể mất luôn gốc rễ không dễ gì tìm lại.

Có lẽ, điều ta cần không phải là một câu trả lời tuyệt đối, mà là một sự tỉnh táo mềm mại: đủ linh hoạt để không bị chối từ, và đủ gắn bó để không bị tan biến.


Văn hóa là dòng chảy – đừng cố nắm giữ như đá, cũng đừng buông bỏ như cát.

Viết bình luận của bạn
Facebook Trưng Bày Zalo Trưng Bày Messenger Trưng Bày